Căn phòng mình trọ ở Cannaregio Venice với giá thuê 2.5 triệu/ đêm, phòng cho hai người. Thiết kế theo phong cách nghệ thuật tối giản, cổ điển. Mình thích không gian và cách bài trí căn phòng đó. Không gian ban công chủ nhà chụp trong một buổi đầy nắng, nhìn thẳng ra những ngôi nhà mái ngói cũ kỹ. Đâu đó hình ảnh như phố cổ Hà Thành.
Mình quyết định ở, khi chưa tính đếm đến việc nó xa hay gần phố trung tâm ở Venice. Sau đến rồi mới thấy, sự lựa chọn trên hoàn toàn phù hợp. Khu trọ vừa vắng vẻ yên tĩnh, vừa gần bến tàu, thuận tiện cho việc di chuyển bắt Water bus từ sân bay về Venice. Bởi chỉ khi đến đây, bạn mới cảm nhận được, nếu di chuyển tìm khách sạn hay chỗ nghỉ ở Venice, với những chiếc vali cồng kềnh, sẽ vất vả như thế nào.
Cannaregio – dãy phố già cỗi, im lìm, ẩn mình trong lòng Venice cổ.
Bức ảnh đầu tiên mình chụp khi vừa đặt chân đến bến tàu Guile ở Venice là dãy phố Cannaregio. Dãy phố già cỗi, im lìm. Khác hẳn nhịp sống hối hả trong các con phố, con hẻm ngang dọc nhung nhúc người gần quảng trường San Macro. Thật may, mình có hai đêm dừng chân ở đây. Bình thản, thong dong bên những ngôi nhà cổ, ban công nở rực hoa. Những ngôi nhà cũ, những con hẻm hun hút sâu, tường vôi loang lổ, để lộ cả những tảng gạch cũ sờn. Mình yêu những thứ cũ kỹ ấy.
Mình chọn một nhà hàng ngay gần chỗ ở dùng bữa tối. Bên dãy bàn kê sát bờ sông, tiếng dương cầm rí rách vang, lần đầu trong những ngày dài ở Châu Âu, mình có bữa tối thật sự thịnh soạn và thảnh thơi. Mình cho phép bản thân được ăn một bữa thật ngon miệng, theo thực đơn của Ý.
Nếu bạn thật sự muốn nghỉ ngơi, sau khi đã mệt nhoài đi bộ thăm quan Venice, thì Cannaregio là sự lựa chọn không thể phù hợp hơn. Đầy đủ quán xá, nhà hàng, quán bar, các tiệm mua sắm. Mà không quá đông đúc ồn ào. Cannaregio như một khúc cuối dừng chân lý tưởng. Trước khi bạn chia tay Venice, bước sang một hành trình khác…
Link các bài liên quan: tại đây