Danh mục
CHÂU ÂU / Điểm đến / Turkey (Thổ Nhĩ Kỳ)

Galerie Ikeman, tiệm bán thảm lâu đời ở Goreme

Galerie-Ikeman-Goreme-Cappadocia

Galerie Ikeman, một trong những tiệm thảm nổi tiếng, lâu đời nhất mà mọi du khách đến Cappadocia đều muốn ghé thăm. Có thể không phải để mua thảm, mà chỉ thăm quan, chụp vài bức ảnh rồi đi. Ngày cuối cùng trước khi rời Cappadocia quay trở lại Istanbul để bay về Việt Nam, mình dành cả nửa buổi sáng thăm quan tiệm thảm này.

Tìm đường đến tiệm thảm Galerie Ikeman.

 Tiệm thảm Galerie-Ikeman-Goreme-Cappadocia

Tìm hiểu qua một vài kênh thông tin từ mạng xã hội, mình biết tiệm thảm Galerie Ikeman nằm ở thị trấn Goreme. Từ Urgup chỗ mình trọ, bắt taxi đến chừng 8km. Tiền cước taxi khoảng tầm hơn 40 Lira, hơn 80 nghìn tiền Việt. Không quá đắt đỏ, dễ dàng bắt xe để di chuyển tới nơi.

Đến thị trấn Goreme, chỉ cần gõ googlemap, theo chỉ dẫn, chưa đến 100m, bạn sẽ nhìn thấy tiệm thảm. Lạc vào đây, nếu bạn muốn ngắm chi tiết hoặc tìm vài mẫu thảm ưng ý, cũng tốn khá nhiều thời gian. Nhiều gian nhà thông nhau, thảm và đồ thổ cẩm được trưng bày từ dưới mặt đất cao đến nóc, khiến mình hoa mắt, chỉ biết nhìn, không biết lựa ra sao.

Địa chỉ tiệm thảm Galerie Ikeman : Hakkıpaşa Meydanı Roma Kalesi Yanı No:10 50180 Göreme  Nevşehir

Website : http://galerieikman.com/

 Galerie Ikeman, mua thảm hay chụp ảnh checkin tùy bạn lựa chọn.

Du khách ghé Galerie Ikman nếu chỉ để chụp ảnh, họ sẽ phải đóng một mức phí là 50 Lira, rồi tự thu xếp góc chụp. Nếu muốn có những bức ảnh chuyên nghiệp chụp bằng flycame, thì mức phí phải bỏ ra cho một người một lần chụp là 250 Lira. Khoảng một triệu tiền Việt.

Vừa ghé quán, cậu nhân viên tên Iris đã nhào tới tiếp chuyện hỏi thăm. Nếu bạn chỉ có nhu cầu chụp ảnh checkin như bao khách du lịch ghé Galerie Ikeman, nhân viên của quán sẽ chào rồi đi ngay tức khắc. Việc chụp ảnh sẽ do người thợ phụ trách sắp đặt. Những lúc cao điểm, hàng dài khách du lịch xếp hàng chờ tới lượt để được chụp hay tự chụp vài kiểu ảnh checkin.

Dự định trước từ nhà là tìm mua một chiếc thảm mang về làm kỷ niệm. Nên mình trao đổi với Iris ngay từ đầu. Iris dẫn mình đi thăm quan từng ngóc ngách của tiệm thảm, giới thiệu chào hàng đủ loại. Mình muốn tìm một chiếc thảm nhỏ, mỏng, có thể xách tay mang về. Từng chồng thảm được Iris mang ra, trải dài dưới sàn, bầy la liệt trước mắt. Kiểm tra chất liệu, rồi lựa hoa văn, cứ lật qua lật lại. Trước chồng thảm ấy, mình trở nên bấn loạn. Không còn phân biệt được cái nào xấu, cái nào đẹp. Cái nào ưng hay không ưng.

Ngã giá để mua được chiếc thảm dệt bằng tay.

Chuyện ngã giá mua thảm bắt đầu khi mình lựa được chiếc thảm ưng ý. Hoa văn sáng, dệt tay hai mặt, nhã nhặn, ưa nhìn. Iris với khuôn mặt sáng bừng, tay ra dấu hiệu dấu “like”, nháy mắt. “Mày tinh đấy“. Kèm theo đó là cái giá 500€.

Cha mẹ ơi ! Mình lắc đầu. Không thể mua thảm với mức giá đó. Chàng thanh niên hỏi, mình muốn mua với mức giá bao nhiêu? “Chỉ 200€, chắc chắn giá đó, không thể cao hơn”. Đến lượt Iris lắc đầu ngao ngán, thì thầm, không có cái giá đó cho tấm thảm mình chọn. Chàng trai cố ra vẻ thất vọng, tiếp tục níu kéo mình trả giá. “Milky, người thợ già phải vất vả mấy tháng trời, mắt mũi kèm nhèm mới hoàn thiện xong tấm thảm đó. Với 200€, mày chọn tấm khác đi”.

Mình – tức Milky, tỏ ra thương cảm người thợ. Gật đầu ra chiều đồng ý với Iris lắm. Nhưng mình cũng thương cái ví của mình. Thể hiện tiếp thái độ, sẽ thật nuối tiếc nếu không mua được chiếc thảm đã chọn với giá 200€. Đôi bên cứ đi qua đi lại. Mình ra chiều cất bước ra đi, còn Iris ra chiều cuộn thảm chấm dứt công cuộc ngã giá mua bán.

Hai bên tỏ ra thấu hiểu, cảm thông, thương xót nhau. Nhưng mà thực ra, là đều đang diễn trò mặc cả giá. Haha. Mình học được điều đó khi đi mua sắm hàng hoá ở Thổ Nhĩ Kỳ. Mua gì cũng phải mặc cả kỹ lưỡng, phải tầm 50% trở xuống.

Thương lượng thành công, còn được chụp ảnh miễn phí.

Ca khó quá, Iris không quyết được, bèn gọi ông chủ già của tiệm thảm ra tiếp. Một người đàn ông hơn 70 tuổi, đúng chất chủ tiệm. Ông chỉ hỏi mình, có muốn mua thực sự không, trả giá bao nhiêu? Cân nhắc cuối, mình bảo, rất thích cái đã chọn rồi, và mức giá cuối cùng thoả thuận là 220€. Ông chủ gật đầu đồng ý. Vỗ vai khen mình, có mắt thẩm mỹ chọn thảm. Ông hỏi với thêm câu cuối, có làm về nghệ thuật không, mà lựa kỹ thế. Đôi bên lại khéo léo khen nhau. Mình chỉ biết cười cám ơn, vì mục đích mua thảm của mình đã hoàn thành.

Đóng gói thảm và thanh toán xong xuôi, Iris giúp mình chụp ảnh khắp mọi ngóc ngách ở Galerie Ikman. Mình không phải loay hoay hay nhờ vả ai, không tốn 50 Lira phí chụp ảnh. Đó là lý do, mình chọn mua thảm trước. Chàng trai như một thợ anh chuyên nghiệp, setup từng góc, mày đứng đây, ngồi kia, chân để như thế nào, mắt hướng đi đâu. Gái già như mình chỉ răm rắp theo lời chàng bán thảm chỉ đạo. Mười lăm phút sau, thảm trên tay, ảnh đã đầy máy, mình rút khỏi Galerir Ikeman. Hướng về trung tâm Goreme ăn trưa. Trong khi đó, Galerir Ikeman vẫn chật ních khách du lịch xếp hàng chờ tới lượt chụp ảnh.

Câu chuyện mua thảm, cũng là những kỷ niệm vui, mình lưu lại theo dọc hành trình đó đây ở Thổ Nhĩ Kỳ. Có dịp đến Cappadocia, nhớ ghé Galerie Ikman nhé. Hãy chọn những bộ trang phục sáng màu, đơn giản. Vì mọi thứ ở đây đã đầy đủ sắc màu và dấu ấn riêng rồi. Chỉ cần bạn đứng vào khung hình, đơn giản nhất có thể, bạn đã cực nổi bật. Vì bạn là chính bạn, mà không phải là một ai khác …

Link các bài viết liên quan : Cappadocia, miền cổ tích thần tiên.

Trải nghiệm ở Airbnb tại Urgup, Cappadocia

 

 

 



0 0 vote
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments